Trang

Thứ Tư, 17 tháng 9, 2014

Đoản văn|KrisLay] - Dairy

Dairy



Trương Nghệ Hưng theo thói quen sẽ thường làm thành ổ trong lòng Ngô Diệc Phàm, cho anh xem từng trang nhật ký cậu viết. Mà Ngô Diệc Phàm cũng đều sẽ rất hạnh phúc mà ôm tiểu gia hỏa này vào lòng nghe cậu đọc, rồi thỉnh thoảng hôn khuyến khích thỏ con con trong lòng.
Tất nhiên, đôi khi là nhẹ nhàng chạm môi nhè nhẹ, nhưng đôi khi lại sâu như một thế kỷ. " Đây là lúc em thực đã xác định là yêu anh rồi mới bắt đầu viết nè." Trương Nghệ Hưng lật ra một trang, tựa hồ cũng đang muốn nhớ lại những tháng ngày khi trước thầm mến cái đồ cao cao nào đó.

"Mỗi năm đều viết?" Ngô Diệc Phàm cắn nhẹ cái mũi cao của Trương Nghệ Hưng, sủng nịnh nhìn thỏ con.

"Là mỗi ngày nha, anh đồ ngốc không hiểu chuyện." Trương Nghệ Hưng có hứng viết nhật ký cũng là từ sau khi xem The Vampire Diaries*

"Thì ra thích một người là cảm giác như vậy." Môi chạm môi, răng đụng răng, tiếng kêu phát ca làm Ngô Diệc Phàm cảm thấy thật êm tai (làm màu mà, có va môi đụng răng mà văn vẻ thế cơ chứ :v)

"Thấy người đó thì thực muốn tránh, lúc không thấy lại phi thường nhớ. Người nào đó nha, sao mình lại thích anh ấy cơ chứ. Người nào đó, mỗi lần nói chuyện là tim lại xao động, aaa...là tim nhảy múa rộn ràng a, mỗi lần đối mặt với người nào đó là đỏ mặt muốn rời đi chỗ khác ngày luôn ý. Người nào đó, mình đến giờ mới biết được, thì ra là yêu anh ấy mất rồi."

Tầm mắt rời khỏi cuốn nhật ký, Trương Nghệ Hưng có chút hưng phấn, hình như còn cảm nhận được cảm giác khi đó là đang bi ai không biết nên nói sao nha. " Em ghi lại mọi thứ khi hai chúng ta nói chuyện phiếm, ngay cả những câu bình thường nhất như chỉ hỏi thăm nhau cũng ghi lại, những lúc ngẩn gơ đang nghĩ anh làm gì sẽ lại đem ra xem, còn những câu nói thân mật luôn giữ trong đầu nè, thấy em có trí nhớ tốt không.

"Anh thường xuyên hỏi em "Đang làm gì đó? em cuối cùng cũng chỉ biết trả lời 'Nhớ cậu nha~' nhưng ngay sau đó lại trào ra cái biểu tình trêu chọc, giải thích là đang nói đùa. Mà khi em hỏi anh anh cũng lại trả lời. Bất quá em cũng sẽ vui vẻ chọc lại anh thật lâu thật lâu~"

"Đôi khi, buổi tối ngủ không yên, em sẽ trở mình lấy ra cuốn nhật ký, xem lại mấy câu chuyện phiếm của hai chúng ta. Có đôi khi sẽ lại suy nghĩ 'nếu lúc ấy đổi lại phương thứcc nói chuyện, anh sẽ trả lời như thế nào đây?', rồi thường xuyên ôm chuyện đó tiến vào mộng luôn."

"Aish, Phàm Phàm, anh là người đầu tiên em yêu đó. Em không biết đoạn tình cảm này sẽ kéo dài bao lâu, nhưng chỉ cần em thích anh, vậy là đủ rồi. Chẳng qua đến cuối cùng, anh cũng sẽ trở thành mảng màu thanh xuân tươi đẹp nhất của em."

Khép lại nhật ký, hốc mắt Trương Nghệ Hưng có chút ướt át. Khi đó, muốn cùng một chỗ với anh cũng chỉ là trong mơ, nhưng bây giờ lại tồn tại ngay trước mặt cậu. Hơn nữa còn đang ngồi trong lòng người cậu thầm mến bao lâu này. Bất giác giơ tay lên ôm lấy khuôn mặt góc cạnh tuấn tú của ai kia, Trương Nghệ Hưng mới cảm nhận được đây không phải là mơ.

"Đứa ngốc, tại sao lại khóc?" Ngô Diệc Phàm nhìn thấy đôi mắt trong suốt ầng ậng nước như chuẩn bị vỡ ra, vội vàng đưa tay lên lau đi. Chính là tay còn chưa kịp đưa lên, đã bị Trương Nghệ Hưng bắt lấy. "Như thế nào..." Không đợi Ngô Diệc Phàm hỏi xong, Trương Nghệ Hưng liền ôm chầm lấy cổ anh, khiến cho dự vị hạnh phúc chậm rãi bao lấy hai người.

"Diệc Phàm, Hưng Hưng yêu anh."

Những tháng ngày thanh xuân ấy, đã hao phí bao ngày thầm theo đuổi người em yêu. Cuối cùng được nhận lại, là cả cuộc đời tươi đẹp, là cả tính mạng nho nhỏ này, đều đặt nơi anh, Ngô Diệc Phàm.

"Hưng Hưng, em giống như không khí vậy có biết không? Thiếu em, anh cũng chẳng thể tồn tại."


 *The Vampire Diaries (tiếng Việt: Nhật ký ma cà rồng) là bộ phim truyền hình Mỹ phát sóng trên The CW từ ngày 10 tháng 9 năm 2009 được phát triển bởi Kevin Williamson và Julie Plec, dựa trên bộ sách cùng tên được viết bởi LJ Smith.


Thứ Năm, 4 tháng 9, 2014

[Transfic| Shortfic] [HunLay/SeXing] - không hề tạm biệt - Two

-TWO-

Ngô Thế Huân ngày hôm nay kết hôn cùng một người con gái, làn da trắng nõn, khi cười rộ bên mà rộ lên hai núm đồng tiên nhìn thực xinh đẹp, bên trong đôi mắt lấp lánh như những mảnh sao vụn vỡ. Thực tình, là một cô gái rất đẹp.

Trương Nghệ Hưng là phù rể.

Trương Nghệ Hưng ngày hôm nay mặc một bộ âu phục màu đen, vẻ mặt thoáng chốc như tái nhợt.

Trương Nghệ Hưng cùng Ngô Thế Huân đứng trong giáo đường, cùng nghe hắn và cô dâu nói "Con đồng ý"

Trương Nghệ Hưng vì Ngô Thế Huân bố trí hôn lễ thật đẹp mắt.

Trương Nghệ Hưng vì Ngô Thế Huân trước giờ cử hành còn giúp hắn chỉnh lại lễ phục.

Trương Nghệ Hưng vì Ngô Thế Huân chuẩn bị hoa cưới.

Trương Nghệ Hưng vì Ngô Thế Huân ngăn hắn không được uống quá nhiều rượu.

Trương Nghệ Hưng vì Ngô Thế Huân...

Kỳ thật Trương Nghệ Hưng dạ dày cực không tốt,

Kỳ thật Trương Nghệ Hưng không muốn hắn kết hôn,

Kỳ thật Trương Nghệ Hưng thực sự yêu Ngô Thế Huân,

Kỳ thật Ngô Thế Huân cũng biết.

Mọi người cũng chỉ nhìn thấy toàn là Ngô Thế Huân đối với Trương Nghệ Hưng không tốt.

Không có đã từng gặp Ngô Thế Huân dùng cặp mắt ôn nhu chưa ai từng thấy lặng lẽ quan sát Trương Nghệ Hưng.

Không có đã từng gặp qua vì muốn Trương Nghệ Hưng ngon giấc mà đợi cho đến khi cậu chìm vào giấc ngủ mới lặng lẽ đắp chăn bông kín đáo.

Khống có đã từng gặp qua Ngô Thế Huân nửa đêm chạy tới đạp cửa từng hiệu thuốc để mua thuốc hạ sốt cho Trương Nghệ Hưng.

Không có đã từng gặp qua Ngô Thế Huân tuyệt vọng đến mức nổi điên khi thấy Trương Nghệ Hưng vì xuất huyết dạ dày mà té xỉu.

Không có chứng kiến Ngô Thế Huân giả say, sau khi kết thúc hôn lễ đùa giỡn chọc ghẹo Trương Nghệ Hưng.

Không có đã từng gặp qua Ngô Thế Huân...

Nhưng là chính hắn cũng không còn thời gian nữa rồi.



[Transfic| HunLay/SeXing] - Không hề tạm biệt - One

-One-

Kỳ thật, Trương Nghệ Hưng và Ngô Thế Huân gặp nhau một cách quá dỗi bình thường.

Ngày đó ánh nắng khuynh thành, ánh sáng xuyên qua rừng Chưng (1) thơm nhè nhẹm vạch ra từng vệt lốm đốm,

Trương Nghệ Hưng đạp xe trên con đường nhỏ, hai bên rợp bóng, bao phủ tầng tầng cây xanh. mà Ngô Thế Huân từ nơi bị nữa sinh vây quanh đi tới, trong đám người vội liếc mắt một cái. Mái tóc vàng áp chặt vào khuôn mặt trắng nõn, dáng người thon mảnh ngồi trên chiếc xe đạp, dưới ánh sáng mặt trời tỏa sáng lấp lánh. (2)

Cũng không dám nghĩ tới, Trương Nghệ Hưng bởi vì một cái liếc mắt này mà sẽ bị Ngô Thế Huân hắn làm tiêu tan nửa thời tuổi trẻ.

Trương Nghệ Hưng ánh mắt ái mộ, chính là Ngô Thế Huân đang kẹt giữa rất nhiều người theo đuổi, nhưng tuyệt không chớp mắt lấy một cái. Mà Trương Nghệ Hưng đã làm bạn hắn từ lâu như vậy, rất lâu rồi...

Ngô Thế Huân là học sinh mới chuyển tới lớp của Trương Nghệ Hưng. Lần đầu khi mới vào lớp, nhìn thấy Trương Nghệ Hưng bên cạnh hắn liền cười nói "Xin chào". Nhưng phía đối diện lại trầm mặc không nói gì, cảm thấy không thú vị, Ngô Thế Huân buồn bực vò đầu, lấy sách vở ra viết viết cũng chả thèm để ý tới Trương Nghệ Hưng ngồi bên canh. Kỳ thực hắn đâu có chứng kiến được Trương Nghệ Hưng khi đó vành mắt phiếm hồng, tay tựa hồ còn run nhè nhẹ.

Cũng đâu có biết được, rằng một Trương Nghệ Hưng gầy teo cao cao, làn da trắng nõn, hai má lúm đồng tiền mỗi khi cười đều rộ lên nhìn xinh đẹp(này là nguyên văn raw nha) biết bao, bên trong đôi mắt to tròn cứ lấp la lấp lánh như những mảnh sao vỡ vụn. Đẹp như vậy a, nhưng rút cục lại không thể thuộc về Ngô Thế Huân.

(1) Cây Chương: có mùi thơm, cắt ra từng miếng cho vào đun, hơi bốc lên kết thành phấn trắng gọi là chương não dùng để làm thuốc và trừ trùng.


(2) nguyên văn là 闪闪, dịch gg nó ghi lòe lòe, mà thôi thì bạn tự chém là lấp lánh.

Chủ Nhật, 24 tháng 8, 2014

[Transfic|Long Fic ][CHunLay|SeXing ] Không hề tạm biệt - Zero

Không hề tạm biệt



新浪/Jie


- Zero -


Quan hệ giữa Trương Nghệ Hưng và Ngô Thế Huân kỳ thực người trong cuộc cũng nói không rõ ràng. Nếu như nói với nhau Ngô Thế Huân đã có bạn gái, hẳn dĩ nhiên là vậy. Còn nếu như nói không phải, ai cũng không tin. Hắn đẹp trai ngời ngời, khí chất vương gia, xung quanh hàng ngàn cô gái theo đuổi, cớ do gì mà hắn không chọn lấy một người.

Mọi người ai cũng biết Trương Nghệ Hưng yêu Ngô Thế Huân.

Cậu sẽ vì một câu nói của Ngô Thế Huân, mà giữa trời đông lạnh buốt  đi tới khắp các cửa hàng để mua những món ăn nhẹ mà hắn yêu thích. Dù trên người chỉ khoác nhẹ chiếc áo mỏng

Cậu sẽ vì một câu đói bụng của Ngô Thế Huân, sẽ nhanh chóng dọn một bàn cơm cho hắn, nhìn hắn và bạn gái anh anh em em cùng nhau ăn cơm.

Cậu sẽ vì một câu muốn nhìn biển của Ngô Thế Huân, mà bỏ cả công việc cùng hắn chạy tới biển nô nghịch. Đến khi trở về bị trưởng phòng mắng trách, cũng như cũ chỉ sờ sờ mũi, đôi môi vẫn còn vương theo ý cười.

Cậu sẽ vì một câu nhớ em của Ngô Thế Huân, mà bỏ chạy đến quán bar đêm hắn đã say khướt mang về nhà. Về đến nhà cũng bị Ngô Thế Huân làm đến không thể đi nổi cũng không nói một câu.

Cậu cái gì cũng sẽ làm vì Ngô Thế Huân.

Cậu sẽ làm rất nhiều vì hắn. Vì Ngô Thế Huân mà làm mọi việc, thậm chí còn khó có thể tưởng tượng được.

Ngày đó sinh nhât Trương Nghệ Hưng, cậu đã ước ba điều...

Một, hy vọng Thế Huân sẽ mãi khỏe mạnh.
Hai, hy vọng Thế Huân sẽ luôn sống hạnh phúc
Ba, hy vọng...Thế Huân sẽ tìm được một tình yêu thực sự, tìm được người bạn đời, và hết lòng yêu thương cô ấy.